Mưa…
Người ơi mở cửa cho trú nhờ với
Toàn thân tôi lập cập rã rời
Mưa dữ dội đường xa tôi lỡ bước
Xin trú nhờ mới gõ cửa liều thôi.
Xin nhóm nhờ một đóm lửa nhỏ nhoi
Để sưởi ấm con tim đang ướt lạnh
Con tim vốn bình thường không nồng ấm
Mưa xối xả càng thấm ướt nhiều hơn
Qua cơn mưa lại lặn lội lên đường
Sẽ nhớ hoài ngày gõ cửa trú mưa.
Ơn tá túc xin ngày sau hậu tạ
Và tạ từ rồi khắc cốt ghi tâm