Đêm hè ngồi đọc lưu bút cũ.
Lục tìm trong trí nhớ những ngày nhí nhố tuổi me xanh. Ngày xưa, hè có nhiều tiếng ve. Cả sân trường rực hoa phượng đỏ. Cứ hễ có phượng, có ve là lại nhớ sân trường ngày ấy. Bao dòng lưu bút đã trao nhau, để lại nỗi buồn khó tả cộng nỗi nhớ khôn nguôi về cái thời áo trắng cắp sách đến trường.Dòng lưu bút ghi dấu bao kỷ niệm đẹp hồn nhiên vô tư, nằm mãi trên trang giấy như nhắc nhớ về những tháng ngày nửa người lớn, nửa con nít ấy.
Lật từng trang lưu bút, mười mấy năm rồi mà cứ ngỡ hôm qua. Những giận hờn buồn vui tuổi học trò rõ dần theo nét chữ. Nhiều câu chuyện tưởng chừng như chưa xảy ra cứ hiện dần trên trang giấy cũ. Không có nó, chắc chuyện xưa đã thành hư vô. Có những câu chuyện giờ đọc lại cũng chẳng nhớ đầu đuôi. Và rồi cứ mỗi chuyện đi qua, lại có thêm một kỷ niệm đẹp cho thời tuổi tím.
Lưu bút đã thành kỷ vật êm đềm vậy đó.